“Tôi xin lỗi…Cảm ơn” — một khởi đầu thiêng liêng,
Những lời từ Thiên Đàng làm mềm lòng,
Tuy nhỏ về âm thanh, nhưng chúng vang vọng sâu thẳm,
Đánh thức tình yêu khỏi giấc ngủ buồn đau.
Khi trái tim bị tổn thương bởi sự bất cẩn sai trái,
Những từ đơn giản này làm cho tinh thần trở nên mạnh mẽ.
Họ chữa lành những vết thương mà chúng ta không thể nhìn thấy,
Khôi phục hy vọng và sự thống nhất.
Chúng ta vấp ngã, chùn bước, không biết gì,
Nhưng Mẹ vẫn nhìn mọi việc một cách hết sức chăm chú.
Những lời nói dịu dàng, vừa kiên quyết vừa tử tế của cô ấy,
Mang lại sự bình yên cho trái tim, tâm hồn và trí óc.
Qua mỗi giọt nước mắt, qua mỗi thử thách,
Lời chân thật của cô mang lại sự bình yên.
Mẹ dạy chúng ta phải quỳ gối, tha thứ —
Để yêu thương, để tin tưởng, để sống thực sự.
Khi chúng ta làm tổn thương nhau như vậy,
Bà nói về ân sủng mà chúng ta cần để trưởng thành.
Và với ánh sáng của cô ấy, chúng ta lại trỗi dậy,
Được ôm trọn bởi tình yêu không có hồi kết.